Tại buổi gặp gỡ, diễn viên Jeon So Min chia sẻ ấn tượng của mình về thành phố Đà Nẵng, từ thời tiết, món ăn đến bờ biển... và khiến cô nảy ý định sẽ dẫn bố mẹ đến du lịch tại TP.Đà Nẵng.
Thường trực Chính phủ cũng đã họp vào cuối tháng 5 và thống nhất cho ban hành theo quy trình rút gọn đối với các Nghị định này. Bởi theo quy định cũ, sau khi ký, Nghị định sẽ có thời gian hiệu lực sau 45 ngày. Nhưng đối với các nghị định này sẽ có hiệu lực tức thời cùng với luật Đất đai 2024. Các địa phương hiện cũng đã báo cáo tiến độ thực hiện bao gồm Nghị quyết HĐND tỉnh và quyết định của Chủ tịch UBND tỉnh để ban hành cơ chế chính sách đặc thù mà trong Luật đã quy định. Bộ TN&MT cũng đã có kế hoạch tuyên truyền cụ thể như tổ chức hội thảo, tập huấn, xây dựng các bộ tài liệu tuyên truyền tới từng nhóm đối tượng như doanh nghiệp, đồng bào thiểu số…
Quê tôi rất ít thay đổi. 21 năm mới về lại quê, sau khi đã lang thang qua Trường Sơn, qua đồng bằng sông Cửu Long, qua chiến tranh, tôi có cảm giác mình đã trưởng thành. Dù vẫn khá hồn nhiên, hơi ngơ ngác. Bà con tôi ở quê hẳn nhiên là vui khi thấy tôi về.
Tỉnh đoàn Hưng Yên cũng đã hỗ trợ người dân dựng các lán trại tạm thời để làm nơi lưu trú, tập kết tài sản sau di dời; tham gia hướng dẫn, phân luồng giao thông, cảnh báo, giữ gìn trật tự an toàn giao thông tại các điểm, nút giao thông có đường dây 500 kV mạch 3 đi qua.
Mấy tháng sau tôi đi bộ đội, xã khai cho cái lý lịch tên là Mới. Anh Chí ở làng, đời sống nông thôn ù lì, dù đã được đổi tên nhưng người làng chẳng mấy ai theo. Cứ tên Phèo họ gọi. Thậm chí họ còn ghép cả tên mới vào tên cũ là Chí Phèo gọi cho tiện. Anh Chí lấy vợ cùng làng, tên Thơm. Chị Thơm xấp xỉ tuổi anh, cũng mù chữ. Bố mẹ chị mất sớm. Mười hai tuổi chị được bà cô già không chồng tên là Buộm nuôi. Mười tám tuổi chị về làm dâu nhà tôi, nhưng bố mẹ tôi cho phép anh Chí ở rể để phụng dưỡng bà Buộm. Mấy năm đầu tuy vất vả nhưng còn đủ ăn, về sau phần đẻ nhiều khiến chị Thơm ốm đau, phần ăn thật làm giả của hợp tác xã “cha chung không ai khóc”, nhà anh đâm ra túng quẫn. Cái máu anh Chí tham làm cũng tham đẻ. Chưa đến năm mươi mà lít nhít bảy đứa con. Anh đặt cho chúng những cái tên thật kêu. Con trai: Kiên Cường, Anh Dũng, Quyết Thắng… Con gái: Kim Ngân, Lam Ngọc, Mộng Xuân… nhưng trông đứa nào cũng bủng beo, trì độn. Mỗi lần thăm quê, vợ tôi thương lắm. Bao nhiêu quần áo cũ, cô ấy sửa, vá lại, gửi về. Anh Chí lại bảo thằng con lớn viết thư cảm ơn. Thư nào anh cũng hẹn sẽ xuống thăm, kèm dấu điểm chỉ to tướng, lem nhem. Nhưng chẳng bao giờ thấy anh xuống được.
Không biết vì hai chữ “Tháp Mười” hay tính người miền Tây dễ chịu, thiệt tình mà chẳng mấy chốc hai đứa trở thành thân. Nhà nó gần Sài Gòn lại chỉ có hai má con nên hầu như tháng nào má nó cũng lên thăm, không quên đem theo đồ ăn tiếp tế. Đó là lần đầu tiên tôi biết đến canh bông điên điển, khô cá sặc, mắm cá lóc hay món kho quẹt “lừa” cơm. Tôi lại nịnh nọt: “Hay là mai mốt con về quê, má Hai tìm cho con cô vợ Đồng Tháp Mười nấu ăn ngon y chang như má”. Má Hai cười, nụ cười của người má Tháp Mười hệt như nụ cười của má hay ngoại của tôi, rất thân thương.
9.17GB
Xem5.75B
Xem635.31MB
Xem95.64MB
Xem8.82GB
Xem216.66MB
Xem48.4256.94MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
poster thể thao khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
129win999vip
2025-08-24 22:45:50 Bossfunclub com
577con đề 56 bao nhiêu ngày chưa ra
2025-08-24 22:45:50 cách chơi kubet hiệu quả
221Tài xỉu zing88
2025-08-24 22:45:50 Khuyến nghị
700bet66.vn
2025-08-24 22:45:50 Khuyến nghị